CHAP 3 PART 3 : The Confession in the Wind
- Này, tôi hỏi cậu đấy ! Thấy thế nào ?
Harry hóa đá khi trên gương mặt thiên thần của Người thừa kế Malfoy thoáng qua một nụ cười nhỏ nhẹ, gần như chỉ là một chút thoáng qua. Draco vô thức đưa tay lên cổ áo anh, gập vào nếp cái cổ áo dựng ngược. Và chất giọng ngọt ngào lại cất lên , như một sợi lông vũ chạm khẽ vào mặt nước lay động.
- Đẹp rồi....
Harry nắm chặt lấy cổ tay gầy guộc của cậu, đôi mắt xanh lá trở nên lấp lánh trng ánh nắng London gay gắt. Đôi đồng tử xanh lam , thoáng gợn sóng như mặt nước mùa thu, lặng yên, không lay động. Cả hai như tan vào ánh nắng bên bậc cửa sổ, hòa vào nhau như một giai điệu ngọt ngào của bản tình ca. Từ phía trên cái bục thử đồ cao cao, anh nắm chặt lấy cánh tay cậu, anh cảm thấy nhịp tim cả hai gần như đã hòa vào làm một. Anh không bao giờ phủ nhận, cho dù anh có hay tìm đủ mọi cách để cãi nhau và thậm chí đấu tay đôi hay cả hai đứa quăng đũa phép qua một bên để lao vào vật nhau kiểu Muggle thế nào đi chăng nữa, anh yêu cậu, anh yêu Draco, anh yêu cậu bé tóc vàng kim và làn da nhợt nhạt với đôi đồng tử màu xanh lam sáng. Anh yêu kẻ luôn đo kè với anh trong mọi thứ, anh yêu cậu, ngay từ cái nhìn đầu tiên khi anh chỉ mới hơn mười tuổi, Và cậu, trong tấm hình trên tờ Nhật Báo. Bé nhỏ, xinh đẹp và quyền uy, Người thừa kế chính thức , cùng hai cô em gái.
- Ah.. Đau...
Draco khẽ nhăn mặt khi bàn tay ấm áp kia bóp mạnh lấy cánh tay cậu, Harry giật mình, buông vội bàn tay , hóa đá nhìn bóng dáng gầy guộc kia nhanh chóng quay đi và biến mất sau tiếng leng keng của cánh cửa vừa đóng lại. Harry quay người đối diện với tấm gương , khẽ cười .
- Bà Malkins, con lấy bộ này nhé. À mà....
Anh ghé sát vào tai của bà Malkins và thì thầm, nét mặt bà phù thủy giãn ra thành một nụ cười " điệu ". Đặt tay lên bộ lễ phục, bà mỉm cười, gõ gõ đầu đũa phép và để cho chúng bay vút lên trên nhà, nơi bà sẽ sắp xếp chúng theo đơn đặt hàng.
- Đừng lo cậu Potter, tôi sẽ có chúng cho cậu trước Yule Ball. Các cô bé, xong chưa nào ?
- Vâng. Cảm ơn bà Malkins. Tụi con về nha bà.
Ba cô bé mim cười và cúi chào bà phù thủy, Emily ôm chặt trong tay cái giỏ đựng lễ phục của cô bé, khẽ huých cô chị sinh đôi. Krystal gật gật đầu đã hiểu. Khi cả 4 vừa bước ra khỏi cửa tiệm, Prima nhanh chóng chận đầu Harry và hai con bé sinh đôi áp sát vào hai bên anh. Hai đứa con gái tóc vàng chọt vào lưng anh, khẽ thì thầm :
- Còn sao không đuổi theo đi ? Anh hai sẽ đến Confesión Coffee. Tụi em tin vào anh, anh rể.
Harry hốt hoảng nhìn hai con bé và cả em gái mình. Làm sao chúng có thể nhận ra... Ba đứa con gái mỉm cười, ánh nắng lấp lánh trong đôi mắt chúng.
- Đi đi Harry, tụi em sẽ về Thái Ấp mà. Đi đi.
Harry khựng lại, mỉm cười tin tưởng ba đứa em, nhanh chóng Độn Thổ đến quán coffee đắt đỏ của thế giới phù thủy London.
The Confesión Coffee...
Quán coffee trang nhã với những bức tường màu trắng sữa, những cột cao cùng những nét trang trí cầu kỳ, bắt mắt. Những lẵng hoa lily vàng, hoa hồng đỏ điểm xuyến lên cái trắng tinh khiết, tạo nên những mảng màu tinh tế, đơn giản , xinh đẹp. Draco lơ đãng khuấy khẽ tách coffee đen đắng ngắt của mình, thả hồn theo tiếng nhạc cổ điển du dương. Destiny Symphony. Không lạ khi những quán coffee của giới phù thủy vẫn thường chơi những bạn giao hưởng của Beethoven hay Mozart. Những giai điệu trầm ấm, nhẹ nhàng, lả lướt rồi thắt lại, như những giọt nước mắt bị kiềm hãm trong tim, không nói được thành lời. Những nốt nhạc nhanh dần, nhanh dần, nhanh qua đi như một cơn gió thổi bên bờ sông Thames thơ mộng.Lúc nhanh, lúc chậm, như bỏ rơi một thứ gì đó, như vội vã chạy đi, bỏ hết lại sau lưng những thứ đôi khi quá quý giá. Symphony No.5 . Bản giao hưởng Thần Chết. Sự mộng mơ của cái chết quyến rũ , sự cám dỗ của một một cuộc sống sau khi đã nhắm mắt. Sự hãi hùng của những tiếng gõ cửa của Thần Chết, của cái chết kề cận.
- Tôi không biết cậu cũng thích Beethoven, Draco.
- Potter. Em gái tôi đâu ? Cậu. Dám. Bỏ. Rơi. Em. Gái. Của. Tôi. Potter.
Harry thề rằng khi những chữ đó bật ra khỏi môi Draco, anh đã phát hoảng thực sự. Đôi mắt xanh lam trở nên lạnh như băng, bàn tay mảnh dẻ lập tức chộp lấy cây đũa phép và kể vào cổ anh. Người thừa kế Malfoy là một kẻ giỏi bùa phép , anh không hy vọng mình sẽ lành lặn sau khi đôi môi đỏ hồng kia thì thầm câu chú nào đó.
- Chúng đã quay trở về Thái Ấp. Tôi không có đủ can đảm để em gái cậu long nhong ngoài đường , Draco.
- Tôi sẽ trở về với chúng.
Draco chợm bước đứng dậy, một bàn tay ấm áp vội nắm lấy bàn tay cậu, một lực không mạnh, không nhẹ, ôn nhu như sợ sẽ làm cậu đau. Đôi đồng tử màu lục bảo nhìn cậu, như muốn giữ chặt cậu lại, không rời đi nữa.
- Buông tôi ra, Potter.
- Không Draco. Em sẽ không đi đâu cả trước khi chúng ta làm rõ chuyện này.
- Cậu đang nói cái ....
Rồi trước khi cậu kịp nhận ra chuyện gì đang xảy ra, kẻ với đôi mắt như màu ngọc lục bảo, mái tóc đen rối bời đã đẩy cậu vào một cái hôn ngọt ngào, môi chạm môi, như một luồn điện nhẹ chạy dọc sống lưng , ấm.
- Anh yêu em Draco. Anh biết chuyện này là đột ngột, nhưng , Draco, làm người yêu anh nhé ? Hãy xóa đi những cãi vã thù hằn trước kia của chúng ta, hãy làm lại từ đầu, nha Draco ?
- ... Potter... Tôi... Tôi xin lỗi ... Tôi không thể...
_____________ END CHAP 3 __________
Ôi thôi nào =))))))
Đây :))
ReplyDeleteBạn làm kinh quá mình quéo hết não r không comt dài đc đâu =))
Tình hình là tả quá giống Thúy Kiều, gét =))
Đùa chứ cái này Pink hồng sến súa chết mình luôn :">
Chộ ôi cái khúc đầu T___T Đọc mà cười như dại luôn đó bạn =))
Mà sao anh trai chúng ta lại phải chạy trốn cái thèng ngu đó =)) phải là thèng đó chạy chứ =))
Mình chỉ comt đc nhiêu đó cho bạn thôi đó =))
/bỏ chạy mất dép/