Sunday, September 23, 2012

[FanFic][ HarDra version] Song For A Stormy Night

Đôi lời ....

A Song For A Stormy Night sẽ có hai phiên bản , HarDra version và EunHae version. Hai câu chuyện, 4 con người, những số phận và những nghịch lý khác nhau. Krys hy vọng có thể hoàn thành chúng với chất lượng fic tốt nhất Krys có thể đem lại.

HarDra version sẽ được post tại London of Dream và EunHae version sẽ được post tại ShangHai City .

To Amelia : Dì yêu con * hôn chùn chụt * Yêu con và Pu nhất quả đất này xDDD




___________________ Song For A Stormy Night ________


Thần Sáng Potter chợt thức giấc vì những tiếng rơi êm đềm, dịu dàng trên mái hiên. Những hạt mưa trong vắt thi nhau rơi xuống từ bầu trời đêm đầy sao sáng, bám vào cửa sổ tạo nên những dòng pha lê tinh khiết chảy xuống những tán lá dày che phủ sân chơi của những đứa trẻ con. Khung cảnh đẫm nước dưới mắt anh thật đẹp, thật yên bình. Một cơn bão, một cơn mưa London đêm. Yên ả và bình yên như chính cuộc sống của anh bây giờ vậy.

Tiếng khóc trọ trẹ của đứa bé con trong nôi khiến anh quay về thực tế. Vò rối xù mái tóc đã không mấy gọn gàng của mình, Harry chậm chạp bước khỏi giường và đến bên chiếc nôi hình con kỳ lân trắng của Scorpius. Thằng bé nhắm tị mắt lại, oe oe khóc vì bị tiếng mưa làm cho thức giấc, đôi má phúng phính thấm đẫm nước mắt trẻ con. Anh khẽ ôm đứa bé trong vòng tay, nhẹ nhàng vỗ về giấc ngủ đến với đôi mắt kia, đắm chìm trong giấc ngủ trẻ thơ yên bình. Anh mỉm cười với đứa bé đã đi vào giấc ngủ, hôn nhẹ lên trán nó và đưa nó trở lại vào nôi, không quên vài bùa chú ngăn tiếng động từ ngoài vào phá giấc ngủ của bé con. Scorpius khẽ xoay người, ôm chặt cái gối bông vào người, đôi môi mềm cong lên như nụ cười hài lòng. 





The rain beats hard at my window
While you, so softly do sleep
And you can’t hear the cold wind blow
You are sleeping so deep


Harry lại từ từ tiến đến bên chiếc nôi bằng mã màu xám , nơi đứa bé còn lại vẫn đắm chìm trong giấc ngủ. Albus của anh là vậy, cho dù có sấm chớp thế nào đi nữa, chẳng gì có thể phá vỡ giấc ngủ của bé. Harry vuốt khẽ mái tóc đen mềm mượt trên cái đầu bé nhỏ của nhóc con, tặng cho đứa bé một nụ hôn lên đôi má mềm mại của trẻ sơ sinh còn thơm mùi sữa. 

- Harry... Scorpius lại thức sao ?

Một mái tóc vàng kim thò ra khỏi chăn, dụi dụi đôi mắt màu bạc sáng lên trong đêm tối. Cậu vẫn làm anh bất ngờ như thế, có dù đang ngủ đi chăng nữa, mái tóc kia vẫn mãi bóng bẩy, gọn ghẽ như lần đầu tiên anh gặp cậu. Harry khẽ gật đầu, đến bên Draco và ôm chặt vợ mình vào lòng, mỉm cười nhẹ nhàng. Tiếng mưa vẫn đều đều trên mái hiên ngôi nhà, những tàn lá vẫn tắm đẫm những giọt nước mưa tinh khiết.

- Mưa rồi....

- Uhm... Mưa rồi... Giống như khi anh gặp lại em vào đêm khuya hôm đó.


Draco co người lại trong vòng tay của anh, cậu gối mái tóc vàng của mình lên cánh tay vững chãi của anh. Nhắm hờ mắt, cậu cất tiếng đều đều như tiếng mưa rơi ngoài kia.


- Kể lại cho em nghe đi Harry... Hôm đó... Em đã trông như thế nào ?

Cậu vẫn như một đứa bé, đòi anh kể lại câu chuyện cổ tích hàng ngàn lần không chán. Harry ôm chặt cậu vào lòng một cách thật ôn nhu như sợ con người mong manh đó sẽ vỡ vụn ra bất cứ lúc nào. Tiếng mưa rơi đem anh về một miền ký ức, một buổi đêm mưa rơi nặng hạt....

Outside it's dark, the moon hiding

By starlight only I see
The host of the night-time go riding
But you are safe here with me








Harry Potter, đấng Cứu Thế Chủ của thế giới Pháp Thuật và cũng có lẽ của cả thế giới này nữa, lần bước trên con đường rải đá của nhà thờ cổ kính. Quanh co, lạo xạo tiếng đá dưới mũi giày da. Đã 7 năm sau cuộc chiến Hogwarts. Anh đã tốt nghiệp khỏi tòa lâu đài cổ kính đó với sự nghiệp Thần Sáng mở rộng ra trước mắt. Bỏ lại sau lưng những đau thương của cuộc chiến đã qua, anh lại lao đầu vào cuộc chiến mới để bảo vệ những Muggle vô tội, những con người trong thế giới phù thủy này khỏi những cái xấu, cái ác vẫn tồn tại song hành với vẻ bình yên ngập tràn trong những buổi sớm tinh mơ hay những buổi đêm gió lạnh lẽo như bây giờ. Harry đút hai tay vào túi áo chòng Thần sáng màu đỏ Gryffindor để che đi cái gió lạnh của cơn mưa đang ùn ùn kéo tới. Nhiệm vụ của anh vẫn chưa hoàn thành, tên đầu sỏ kỳ này đã lẩn trốn khỏi anh suốt 2 tuần nay và anh vẫn chưa thể tìm thấy bóng dáng hắn. Mục tiêu của hắn chính là sở Bảo Mật, nơi anh và các bạn đã phá cho tan tành hồi năm thứ Năm và tất nhiên đã được phục hồi ngay trong năm đó. Anh vẫn như vậy, vẫn thói quen làm việc chỉ một mình, đơn côi và lẻ bóng. Bất chợt, một con linh miêu to lớn nhảy xổ đến trước mặt anh với toàn thân tỏa ra hơi nóng ấm áp và lấp lánh ánh bạc, nó mở miệng và tiếng nói đầy mệnh lệnh của ngài Kingsley đập vào lỗ tai anh một cách chếnh choáng :

- Thần Sáng Potter, tôi cần cậu về Văn Phòng Thần Sáng ngay lập tức. 


Harry thoáng thở dài , một dải khói mỏng phả ra từ cửa miệng khiến anh bất ngờ vì thời tiết Anh Quốc đã chuyển lạnh từ lúc nào. Anh xoay tròn tại chỗ và biến mất khỏi con đường rải sỏi của khu nhà thờ cổ kính. 




- Kingsley. Ngài cần gặp tôi ?

- Ah Potter. Cô Weasley, cô có thể vào rồi. Hãy giải thích cho Potter về sự hợp tác của Sở Bảo Mật với chúng ta.

- Chào buổi tối Harry. Ngài Kingsley. 

Hermione cúi người với Kingsley trong khi kín đáo vẫy tay chào anh. Cô đã cưới Ron được gần một năm nhưng việc gọi cô là Weasley vẫn khiến anh cảm thấy có gì đó lạ lẫm. Hermione quay cái ghế lại đối diện với anh và lật mở cái bìa da trong lòng cô, rút ra vài tờ giấy trong đó và chuyền qua cho anh. Điều đó làm anh lại chợt nhớ tới hình ảnh một Hermione Ganger lật tung những cuốn sách của thư viện Hogwarts nhiều năm về trước. 

- Nhiệm vụ Ducan lần này của cậu đã có sự hợp tác của Sở Bảo Mật. Theo mật tin do thám, thứ Duncan nhắm tới là dự án Obliviate của các Unspeakable. Phải, tớ biết cậu sẽ giương cái mặt biểu tình này ra, nhưng Obliviate là một lời nguyền bí ẩn, cũng giống chư Crucio và Avada Kedavar vậy. Đối với bộ não thiên tài của các Unspeakable thì Obliviate là một mỏ vàng để họ đào vào. 

Anh khẽ nhăn mặt khi nhắc đến Crucio và Avada Kedavar. Chúng chẳng là những lời chú có ích một chút nào. Anh không phủ nhận sự lợi ích Bộ đã gặt được từ khi cho phép áp dụng Obliviate, nhưng thú thực, đào sâu vào những thứ có thể gây ra tổn thương như vậy để làm gì ? Anh đã chứng kiến những gì Obliviate có thể làm, lẫn Crucio và Avada Kedavar và chúng để lại trong anh những ký ức không thể xóa đi được nữa.

- Vậy thì liên quan gì đến việc tớ đang đi truy lùng Ducan ?

- Ta đã nhờ Sở Bảo Mật gài nội gián vào băng đản của Ducan. Một Unspeakable, tất nhiên, đã là Unspeakable, ta không biết đó là ai. Potter, nhiệm vụ của cậu là bắt giữ Ducan và tất nhiên, bảo vệ cho Unspeakable đó. Ta không hề mong muốn việc mất đi một người như vậy cậu hiểu chứ ?

- Vâng thưa ngài. Nhưng , tôi còn không biết đó là ai...

- Người đó đã sắp xếp một cuộc hẹn. Thánh Đường St. Peter, Vatican. Hãy xem như là một cộng sự của cậu , người kia chắc chắn cậu sẽ nhận ra người đó. Chúc may mắn Potter. 

Harry cúi đầu chào Kingsley và mỉm cười với Hermione trước khi độn thổ đến ngay bên ngoài quảng trường St. Peter đông đúc. Anh trở nên bực bội khi nhận ra cơn bão London đã theo anh đến nơi đây. Cơn mưa như trút nước xuống dòng người đông đúc trên quảng trường, anh rút cây đãu của mình , chưa kịp lẩm nhẩm cho hết câu thần chú làm khô, một bóng dù đen đã che trên đầu anh, che chắn đi những giọt nước mưa , lăn tròn trên nền đá.

- Xin chào, cộng sự. 

Và cộng sự của anh đứng đó, trên tay là cây dù đen tuyền như bộ quần áo của cậu ta, nụ cười nhếch mép khênh khểnh trên môi. Ánh đèn của thánh đường hắt lên mái tóc vàng bạch kim ấy, lên làn da trắng nhợt nhạt ấy. Những hạt mưa vô tình chảy dài trên gương mặt nhỏ nhắn đó , như những giọt nước mắt trong veo . Anh chợt khựng lại, bàn tay đã chạm lên làn da mềm mại ấy, vuốt nhẹ đi những hạt mưa . Và kẻ kia cũng gần như hóa đá, nắm chặt cán cây dù đen trong tay , để người còn lại nhẹ nhàng lau đi những hạt mưa vô tình nào đó.







- Chỉ như vậy thôi á ? E xuất hiện chỉ đơn giản như thế thôi á ????

- Uhm... Em chỉ xuất hiện như vậy mà thôi. Lặng lẽ trong bộ áo màu đen như năm thứ sáu. Trên tay là cán dù cũng màu đen. Nhẹ nhàng mỉm cười...

- Ya Harry James Potter. Rởn hết gai ốc lên rồi đây này.


Draco rùng mình, lắc lắc mái tóc vàng kim của mình và chui ra khỏi vòng tay của Harry. Cậu nhẹ nhàng chạm  lên má Scorpius một cách thích thú. Con trai cưng của cậu, cục vàng của cậu, ngọc lục bảo của cậu thiệt là dễ thương mà. Anh mỉm cười nhìn khuôn mặt tràn ngập yêu thương của cậu bên đứa bé. Draco đã từng càu nhàu rất nhiều khi Albus và Scorpius vừa mới ra đời. Tất cả là vì Albus có mắt xám nhưng tóc đen và Scorpius tóc vàng nhưng mắt lại màu xanh lá. Cậu đã phụng phịu càu nhàu vì anh đã phá hoại cái thứ gọi là genes di truyền của dòng họ. Nhưng anh biết, cậu yêu hai đứa trẻ rất nhiều. Cậu đã từ bỏ công việc Unspeakable của mình và chuyển qua là một Healer ở St.Mungo chỉ để có nhiều thời gian chăm sóc hai đứa trẻ.  Đã nhiều lần , anh trở về nhà rất muộn vì những vụ án chồng chất ở bộ, anh vẫn thường thấy cậu ê a ru ngủ hai đứa trẻ bằng bài hát vui vui tai của Hogwarts anh đã từng hát vang lên vào năm thứ 4. Hay đôi lúc, anh lại ngỡ ngàng chìm đắm trong nụ cười cậu khi cậu chạm chạm đầu đũa phép vào mũi hai đứa bé và bắn ra những tia sáng đủ màu khiến chúng bật cười khanh khách. 

Anh đã thề rằng, anh sẽ bảo vệ gia đình bé nhỏ này, gia đình thân yêu của anh cho dù anh có phải trả cái giá đắt như thế nào đi nữa. Anh mặc kệ. Anh sẽ giữ cho nụ cười luôn trên môi những đứa trẻ và ánh mắt không còn lo toang của cậu mãi yên bình như thế. Anh sẽ đưa thứ quý giá nhất của anh vượt qua mọi thứ, bảo vệ nó khỏi những cơn bão đầu mùa, ấm ủ cho sự hạnh phúc ngập tràn như những tia nắng vàng tươi ấm áp. Anh đã mất quá nhiều thứ sau cuộc chiến, anh sẽ không cho phép mình mất đi bất cứ thứ nào nữa. 

- Thôi nào Draco. Đừng phá con, để nó ngủ. Đôi khi, anh thấy anh có ba đứa con sinh ba chứ không phải sinh đôi Dra à.

Harry hôn nhẹ lên bên má mát lạnh của cậu và nắm tay cậu , bắt cậu rời xa khỏi giấc ngủ sắp bị phá hoại của đứa bé. Draco phụng phịu, đẩy tay anh ra và trèo lên giường, trùm chăn kín mít lại, xua xua anh ra khỏi người cậu khi Harry xài tuyệt chiêu vuốt vuốt * e hèm * . Harry bật cười thích thú khi cậu giơ chân đạp anh một phát và kết quả là cậu té ra khỏi giường chứ không phải anh . Xoa xoa cái đầu sưng lên một cục nhỏ xíu xiu , Harry lại nhe răng ra cười ngu một lần nữa. Thôi được, Draco Lucius Malfoy của gần một chục năm trước không còn nữa, phải nói Hermione đã mắt tròn mắt dẹt thế nào khi anh thông báo anh đã đính hôn với " cộng sự " của mình. Cô nàng xem ra đến bây giờ cũng chưa thể tin được là thằng bạn thân nhất của mình đã cưới cái thằng trai tóc vàng đáng ghét từng bị cô nàng tẩn một phát vào mặt kia. Đôi khi anh còn vô tình nghe cô nàng thì thầm với Ron rằng cô nàng đang cho đây là một giấc mơ dài thiệt là dài. Thôi mà ~ Cậu bây giờ vẫn còn bị các đồng sự Auror của anh gọi đùa là Phu Nhân Potter cho dù cậu đã ếm cho cậu trai Patrick , người xấu số ở gần cậu nhất lúc đó và cho dù cậu ta từng là một Slytherin đi chăng nữa , mọc mụn khắp mặt và phải ghé thăm văn phòng của chính cậu ở St.Mungo. 


- Harry này. Em muốn đưa Scorpius và Albus về Thái Ấp. 

- Uhm... Nhưng chúng ta sẽ ghé qua nhà Ron trước để thăm Rosie và Hermione. Cô nàng vừa thông báo với  anh Rosie đã biết nói và từ đầu tiên con bé nói ra là Leviosa. Thiệt xuất xắc.

Draco bật cười khúc khích. Wigradium Leviosa ~ Cậu còn nhớ rõ, khi vào năm thứ nhất, khi học về câu chú này cậu đã nghe cô nàng Ganger à không, bây giờ là Weasley, ngân dài và duyên dáng thế nào. Nó thực sự rất buồn cười và con gái của cô nàng và Ron đã phát âm cho đúng từ Leviosa ~ con bé thiệt xuất chúng. 

- Mẹ bảo rằng em với anh đang dấu diếm hai đứa bé khỏi mẹ. Mẹ bảo cho dù nó mắt xanh hay mắt xám, tóc vàng hay tóc đen gì chúng vẫn là cháu của mẹ. Và hai đứa mình không được quyền dấu nhẹm chúng khỏi mẹ. 

- .... Anh thực sự hy vọng mẹ sẽ không treo ngược mắt cá chân anh lên vì anh là người dấu nhẹm em và hai đứa trẻ khỏi mẹ. 

- À, mẹ muốn chăm sóc hai đứa trẻ. Mẹ không muốn chúng ta cứ" quăng " chúng cho bác Molly chăm sóc. Thiệt tình, chúng ta có " quăng " đâu chứ. Và tin em đi Harry, anh sẽ không muốn mẹ rót vào đầu chúng hàng tá câu chuyện của dòng họ vào đầu chúng đâu. 


Harry phì cười vì ánh mắt thất thần nhớ lại thời thơ bé của Draco. Mẹ Narcissa là một người mẹ tốt hơn anh tưởng rất nhiều. Bà đã chăm sóc cho hai đứa bé cùng bác Molly cho dù giữa hai người có mối hiềm khích không hề nhỏ. Bà yêu Draco và hai đứa trẻ. Cho dù anh vẫn cho rằng bà có đôi khi hơi đáng sợ, và ký ức tồi tệ nhất chính là lần bà thực sự đã treo cẳng ảnh lên chỉ vì anh cùng cậu cao chạy xa bay khỏi bà ngay sau ngày cưới.

Harry siết chặt vòng tay của mình quay người cậu. Anh thích những cái ôm từ đằng sau thế này. Anh có thể dụi dụi đầu mình vào mái tóc vàng kim thoảng hương táo ngọt dịu đó để quên đi cái cuộc sống xô bồ ngoài kia, Anh có thể lặng lẽ cảm nhận nhưng hơi thở phập phồng từ lồng ngực cậu hay chỉ để nhẹ nhàng bảo vệ cậu khỏi những cơn gió đầu mùa lạnh lẽo. 

Anh nhẹ nhàng hôn lên mái tóc cậu, khẽ thì thầm....

- Draco Malfoy Potter, em yêu anh chứ ?

- Một câu hỏi đậm chất Muggle , Potter. 

Cậu bĩu môi khích bác câu hỏi của anh cho dù cổ và hai tai cậu đã đỏ ửng lên vì ngượng ngùng. Anh khẽ cười, cậu vẫn luôn là như thế mà thôi. Anh lại ôm chặt cậu hơn vào vòng tay mình, khẽ gác cằm mình lên đôi vai gầy gầy sau lớp áo sơ mi, lặng lẽ ngắm nhì những hạt mưa rơi bên cửa sổ. Những hạt mưa trong suốt, to tròn lăn đi trên lớp kính, rửa trôi mọi thứ, như xuyên qua bóng tối, qua khó khăn, qua ký ức. Trao trả lại những gì xinh tươi, đẹp đẽ nhất của một đời người. 



- Anh yêu em Draco, anh yêu em... Cho dù anh có nói ra em cũng chẳng thèm đáp lại, anh yêu em, yêu em mãi mãi


- Em yêu anh Harry, yêu anh ... Bằng thứ tình cảm nguyên sơ của ngày hôm đó, ngày em đã đánh bạo làm bạn với kẻ thù của cha mình, chỉ vì em yêu anh... Yêu từ cái nhìn đầu tiên thơ ngây ngày ấy....


_________ END FIC ___________


Khúc cuối mình nói nhảm quá  =__= 

2 comments:

  1. Và sau cái nhìn đầu tiên thơ ngây ấy hai bạn chẻ sẽ làm gì? /bỉ bỏ mẹ =]]/
    Nói chung cái fic nào có tên mình ở trước mình cũng thích =]] Nhưng mà mình hẽm thích em trong đây, mất giá quá =]]]
    Tưởng tượng tới cảnh em nhìn anh kêu anh kể chuyện chỉ biết cười =]]
    Tạm thời comt nhiêu đó lát về comt tiếp =]]

    ReplyDelete
  2. Lại tiếp tục là mình đây =]]
    Vì đang nghe Big girl don't cry nên tâm trạng =]]
    Mình biết bạn viết là viết về hai đứa nó thôi, không chiến tranh, không hận thù, không đau khổ, nhưng mà thiệt chất thì mình lại thích đau khổ hơn :)) Mình là con người của sad fic mà =]]
    Mình thích kiểu đốp chát mày-tao hơn kiểu anh-em này, nghe cái kia thấy tụi nó dễ thương hơn nhiều, cứng đầu, nhưng mà dễ thương.
    Tâm trạng dạo này lên xuống thất thường tùy âm nhạc đang nghe cho nên bạn cứ yên tâm mà giao nv comt fic cho mình =]]
    Thiệt ra lúc đầu mình đã nghĩ bạn sẽ viết sad fic cơ /cười/ kiểu như anh ngồi ngắm mưa nhớ về em =]] hay hai đứa giận nhao hay blah blah blah nhưng mà cái này cũng tạo ấn tượng tốt óóóóóóóóóóó~
    Đó bắt đầu chuyển tới giai đoạn không biết nói gì =]]
    "By starlight only I see
    The host of the night-time go riding
    But you are safe here with me"
    Thích khúc này nhất nguyên bài, tự dưng nghĩ đến, cho dù qua chiến tranh, thì đến cuối cùng vẫn là tay nắm tay cùng nhau bay trên một cán chổi. Sau đó thì ở bên nhau, và yên ổn.
    "I promised i always would love you"
    Lời hứa, không thể phá vỡ :)
    Dẫu vẫn biết hai cậu là sai lầm do fangơ tạo ra, yêu hai cậu là lầm lỗi, nhưng kệ mẹ nó, vì đời tôi có cái quái gì là tốt đâu =))
    Anw, Fic tốt rồi =]] có điều bạn mà để cho tụi nó lấy nhau rồi vẫn chửi nhau thì mình sẽ yêu bạn cả đời /để mình có cơ hội ăn cắp em, dĩ nhiên/ =]]]]]]]]]]]]]]]]]]]]]]]]]
    Đùa chứ phải chi ngoài đời được như vậy, nhỉ :)) Mình với bạn sẽ mua nhà kế bên nhà chúng nó ngay và luyên =]]
    Hai đứa bây, dù có real hay không, dù Jade có là bù nhìn hay là tình yêu thiệt sự của bây, tao vẫn mong hai bây, yên ổn, bình an, trong trái tim tao. HarDra của tao ♥~
    From your ocean, with love =]]
    Pêét: Chính xác ra mình định kí tên là From Admin of www.jadechiladechematthienha.dantomisreal.theoanhtrondoi.eu rồiiiiiiiii =]]]]

    ReplyDelete