Sunday, August 26, 2012
Friday, August 24, 2012
[FanFic Harry Potter ] The Perfect Plan-Chap 3 cont
CHAP 3 PART 3 : Whisper of the Winds
Không khí Giáng Sinh ngày càng trở nên huyên náo hơn trong tòa Thái Ấp im lìm kia. Lò sưởi reo tí tách, tiếng những con gia tinh cãi nhau om tỏi xen lẫn với tiếng oánh lộn của chính chủ nhân chúng. Ba cô bé đã cùng Dobby và Winky bắt tay vào trang hoàng lại ngôi nhà rộng lớn. Bắt đầu từ phòng khách, nơi từng là chỗ chán nhất trong nhà hiện là có một cây thông Noel cao vút, đính đầy dây kinh tuyến đổi màu và hàng ngàn ngọn lửa nhỏ ma thuật không bao giờ tắt. Trên đỉnh cây là một thiên thần nhỏ xíu xiu, tóc vàng xõa dài. Thực ra đó là đồ chơi của Emily vô tình tìm ra khi Brian nghịch ngợm tủ quần áo của cô bé. Prima đã phù phép cho đôi cánh sau lưng con búp bê vẫy vậy được và chốc chốc lại bay lên .
Vụ việc của Draco và Krys đã được Emily nhém nhẹm xuống, chẳng ai kịp để ý đôi mắt đỏ hoe của cô chủ và trạng thái thất thần của Draco. Dường như anh hai cô đã quên đi vụ việc đó, giống như một làn gió thổi qua. Lay động...
- Anh hai ! Em cần quần áo mới ! Em cũng muốn mua đồ trang trí nữa ! - Krys phóng đến bên lò sưởi, nơi Draco đang ngồi và lật lật mấy trang sách
- Này ! Em nghĩ anh nên đổi cách ăn uống đi. Nhìn anh như cái xác chết biết đi ấy. Hẻm Xéo có mấy tiệm thuốc, em sẽ nói mẹ kiếm 1 ít cho anh hai . - Emily đập bộp bộp vào lưng " cái xác biết đi ấy ".
- Draco à, anh không cần thêm vài đôi giầy mới sao ? Cả sách Độc Dược nữa ! Xem này, mấy đôi giầy mòn vẹt cả ra rồi, cả sách nữa, quăn queo hết rồi.
- Tóm lại, mấy đứa con gái em muốn cái gì ?
Draco đóng sầm quyển sách lại trước mặt tụi nó. Krys chọt chọt vào người, Emily đấm đấm vào vai và Prima lượn lờ trước mặt thực khiến cậu muốn nổi khùng lên được. Thứ nhất, làm gì có chuyện Krys cần quần áo mới. Bộ cái BỘ SƯU TẬP KHỦNG BỐ của nó chưa đủ hả ? Thứ 2 , Emily không bao giờ thèm xếm xiể đến vấn đề anh có là 1 cái chổi bay hay không . Thứ 3, Draco Malfoy này không bao giờ làm quăn queo sách và không thể nào có chuyện đôi giầy anh vừa đổi cách đây 2 ngày bị mòn đi . Đủ tình đủ ý chưa nhỉ ?
- Không không ! Chúng em lo lắng cho anh mà anh hai !
- Bộ chứ không phải mấy đứa bây muốn rút tiền trong tài khoản và chưa đứa nào đủ tuổi hết hả ?
- Nói trắng ra là như thế. Vậy nên anh hai à ~ Giúp tụi em đi mà ~
- Thôi được. Đi nào .
Draco quay lưng lại với mấy cô bé đang háo hức tươi cười kia. Chúng biết Draco sẽ chiều lòng chúng mà.
- Này Malfoy.
Cậu quay lại vại và rơi vào lòng cậu là một cái khăn quàn Slytherin bạc xanh nóng sực và đôi găng tay màu đen bằng da. Cậu ngỡ ngàng người vừa ném chúng cho cậu, Harry.... Anh đi lướt qua cậu và ba cô bé, vẩy nhẹ đũa phép để giúp Winky đang với với gài mấy ngôi sao lên cây thông đã chật ních đồ trang trí.
- Anh hai. Anh hai đi với tụi em không ? Tụi em sắp ra Gringgotts và Hẻm Xéo. Có lẽ sau đó ghé Cái Vạc Lủng. Chà ~ Em nhớ món Bia bơ của mẹ Lily.
- Tất nhiên anh hai rất sẵn sàng. Nhưng phải có sự đồng ý của Malfoy đây đã.
Cậu không biết đây là một lời đã kích hay chỉ là sự lịch sự chết dẫm của tên Gryffindor đang toe toét cười trước mặt cậu. Draco cảm thấy , có lẽ sẽ yên tâm hơn một chút nếu có thêm ai đó được quền sử dụng đũa phép khi ở ngoài trường.
- Được thôi. Và cũng nên mặc ấm một chút. Anh không muốn đón Giáng Sinh trên giường.
- OAAAAAAA !!!!!!!! Emily !!!!!!! Xem này, sách ăn được !!!!
- Lạy Merlin, sao người ta có thể sản xuất ra thứ quái gở thế này cơ chứ ? Sách ăn được ?
Draco buông tiếng càm ràm khi mấy đứa em mắt dán vào những khung cửa kính với đủ mọi loại kẹo, bánh và đồ chơi cho dịp Giáng Sinh. Cậu đã đi theo chúng nếu không muốn nói là lết theo chúng khắp cái Hẻm Xéo này suốt 2 tiếng đồng hồ với cái ví vừa rút tiền cứ xẹp dần mỗi khi bước ra khỏi một cửa tiệm. Gã Gryffindor đáng chết kia còn hùa theo chúng nó làm khổ cậu, cậu ghét ghét ghét !!!!!
- Trang Phục cho Mọi dịp của Phu Nhân Malkins !!!! ANH HAI !!! Lễ Phục anh hai !!!!
Krys chỉ chỏ và cùng Prima và Emily bay vọt vào trong cửa tiệm. Phu Nhân Malkins đon đả chạy ra với vô số dây ruy băng trên đôi vai mật mạp của bà. Bà luôn yêu thích những cô bé này. Không phải vì họ luôn mua rất nhiều quần áo mà vì họ đem đến sự vui tươi cho cửa tiệm. Họ cười nói, thử quần áo tung tăng.
- Phu Nhân à ! Con cần một cái áo khoác Slytherin mới và một cái váy dạ hội màu bạc.
- Con cần gấp 2 cái khăn choàng Gryffindor. Cái sườn xám màu đỏ của Potter và bộ váy màu vàng hướng dương, Phu Nhân nhé ! Lần con đến đây trước năm học có nhờ
- Đây đây, ta đây. Cô Malfoy, áo khoác áo khoác, đâu là cô Krys ấy nhỉ ? À à, đây đây, áo khoác. Ta vừa có vài mẫu áo khoác mới, cô có vào xem thử không ? Cô Potter, đây nhé, tôi đã cắt nó lên và làm suông lại tay áo rồi đây. Còn cô Malfoy, đây thưa cô. Vàng hướng dương viền satan vàng luôn nhé.
Phu Nhân Malkins giống như bị xoay như chong chóng giữa ba cô bé. Cậu lặng yên nhìn 2 cô em gái mình tung tăng nhảy nhót , Krys đang xoay vòng vòng đến chóng mặt trong bộ lễ phục mới của cô bé. Cả 2 đứa tít mắt cười nhìn cậu, phải rồi, con gái Malfoy xứng đáng được như thế. Prima cũng đã bắt đầu nhập hội với Krys để thử mấy cái áo mới, có đính ruy băng đỏ vàng to đùng đoàng. Mắt thẩm mĩ của anh em nhà Potter có vấn đề thật.
- Này Draco, cái áo này thế nào ?
Tiếng Harry vang lên làm cậu giật mình khỏi mấy đứa con gái. Draco ngây người nhìn anh. Harry dưới mắt cậu bây giờ đang trong bộ lễ phục cho Yule Ball lịch thiệp. Áo khoác đen, gilê đen, sơ mi trắng và carvat . Thôi được.Có lẽ là không quá tệ.....
TBC ._____________
Không khí Giáng Sinh ngày càng trở nên huyên náo hơn trong tòa Thái Ấp im lìm kia. Lò sưởi reo tí tách, tiếng những con gia tinh cãi nhau om tỏi xen lẫn với tiếng oánh lộn của chính chủ nhân chúng. Ba cô bé đã cùng Dobby và Winky bắt tay vào trang hoàng lại ngôi nhà rộng lớn. Bắt đầu từ phòng khách, nơi từng là chỗ chán nhất trong nhà hiện là có một cây thông Noel cao vút, đính đầy dây kinh tuyến đổi màu và hàng ngàn ngọn lửa nhỏ ma thuật không bao giờ tắt. Trên đỉnh cây là một thiên thần nhỏ xíu xiu, tóc vàng xõa dài. Thực ra đó là đồ chơi của Emily vô tình tìm ra khi Brian nghịch ngợm tủ quần áo của cô bé. Prima đã phù phép cho đôi cánh sau lưng con búp bê vẫy vậy được và chốc chốc lại bay lên .
Vụ việc của Draco và Krys đã được Emily nhém nhẹm xuống, chẳng ai kịp để ý đôi mắt đỏ hoe của cô chủ và trạng thái thất thần của Draco. Dường như anh hai cô đã quên đi vụ việc đó, giống như một làn gió thổi qua. Lay động...
- Anh hai ! Em cần quần áo mới ! Em cũng muốn mua đồ trang trí nữa ! - Krys phóng đến bên lò sưởi, nơi Draco đang ngồi và lật lật mấy trang sách
- Này ! Em nghĩ anh nên đổi cách ăn uống đi. Nhìn anh như cái xác chết biết đi ấy. Hẻm Xéo có mấy tiệm thuốc, em sẽ nói mẹ kiếm 1 ít cho anh hai . - Emily đập bộp bộp vào lưng " cái xác biết đi ấy ".
- Draco à, anh không cần thêm vài đôi giầy mới sao ? Cả sách Độc Dược nữa ! Xem này, mấy đôi giầy mòn vẹt cả ra rồi, cả sách nữa, quăn queo hết rồi.
- Tóm lại, mấy đứa con gái em muốn cái gì ?
Draco đóng sầm quyển sách lại trước mặt tụi nó. Krys chọt chọt vào người, Emily đấm đấm vào vai và Prima lượn lờ trước mặt thực khiến cậu muốn nổi khùng lên được. Thứ nhất, làm gì có chuyện Krys cần quần áo mới. Bộ cái BỘ SƯU TẬP KHỦNG BỐ của nó chưa đủ hả ? Thứ 2 , Emily không bao giờ thèm xếm xiể đến vấn đề anh có là 1 cái chổi bay hay không . Thứ 3, Draco Malfoy này không bao giờ làm quăn queo sách và không thể nào có chuyện đôi giầy anh vừa đổi cách đây 2 ngày bị mòn đi . Đủ tình đủ ý chưa nhỉ ?
- Không không ! Chúng em lo lắng cho anh mà anh hai !
- Bộ chứ không phải mấy đứa bây muốn rút tiền trong tài khoản và chưa đứa nào đủ tuổi hết hả ?
- Nói trắng ra là như thế. Vậy nên anh hai à ~ Giúp tụi em đi mà ~
- Thôi được. Đi nào .
Draco quay lưng lại với mấy cô bé đang háo hức tươi cười kia. Chúng biết Draco sẽ chiều lòng chúng mà.
- Này Malfoy.
Cậu quay lại vại và rơi vào lòng cậu là một cái khăn quàn Slytherin bạc xanh nóng sực và đôi găng tay màu đen bằng da. Cậu ngỡ ngàng người vừa ném chúng cho cậu, Harry.... Anh đi lướt qua cậu và ba cô bé, vẩy nhẹ đũa phép để giúp Winky đang với với gài mấy ngôi sao lên cây thông đã chật ních đồ trang trí.
- Anh hai. Anh hai đi với tụi em không ? Tụi em sắp ra Gringgotts và Hẻm Xéo. Có lẽ sau đó ghé Cái Vạc Lủng. Chà ~ Em nhớ món Bia bơ của mẹ Lily.
- Tất nhiên anh hai rất sẵn sàng. Nhưng phải có sự đồng ý của Malfoy đây đã.
Cậu không biết đây là một lời đã kích hay chỉ là sự lịch sự chết dẫm của tên Gryffindor đang toe toét cười trước mặt cậu. Draco cảm thấy , có lẽ sẽ yên tâm hơn một chút nếu có thêm ai đó được quền sử dụng đũa phép khi ở ngoài trường.
- Được thôi. Và cũng nên mặc ấm một chút. Anh không muốn đón Giáng Sinh trên giường.
- OAAAAAAA !!!!!!!! Emily !!!!!!! Xem này, sách ăn được !!!!
- Lạy Merlin, sao người ta có thể sản xuất ra thứ quái gở thế này cơ chứ ? Sách ăn được ?
Draco buông tiếng càm ràm khi mấy đứa em mắt dán vào những khung cửa kính với đủ mọi loại kẹo, bánh và đồ chơi cho dịp Giáng Sinh. Cậu đã đi theo chúng nếu không muốn nói là lết theo chúng khắp cái Hẻm Xéo này suốt 2 tiếng đồng hồ với cái ví vừa rút tiền cứ xẹp dần mỗi khi bước ra khỏi một cửa tiệm. Gã Gryffindor đáng chết kia còn hùa theo chúng nó làm khổ cậu, cậu ghét ghét ghét !!!!!
- Trang Phục cho Mọi dịp của Phu Nhân Malkins !!!! ANH HAI !!! Lễ Phục anh hai !!!!
Krys chỉ chỏ và cùng Prima và Emily bay vọt vào trong cửa tiệm. Phu Nhân Malkins đon đả chạy ra với vô số dây ruy băng trên đôi vai mật mạp của bà. Bà luôn yêu thích những cô bé này. Không phải vì họ luôn mua rất nhiều quần áo mà vì họ đem đến sự vui tươi cho cửa tiệm. Họ cười nói, thử quần áo tung tăng.
- Phu Nhân à ! Con cần một cái áo khoác Slytherin mới và một cái váy dạ hội màu bạc.
- Con cần gấp 2 cái khăn choàng Gryffindor. Cái sườn xám màu đỏ của Potter và bộ váy màu vàng hướng dương, Phu Nhân nhé ! Lần con đến đây trước năm học có nhờ
- Đây đây, ta đây. Cô Malfoy, áo khoác áo khoác, đâu là cô Krys ấy nhỉ ? À à, đây đây, áo khoác. Ta vừa có vài mẫu áo khoác mới, cô có vào xem thử không ? Cô Potter, đây nhé, tôi đã cắt nó lên và làm suông lại tay áo rồi đây. Còn cô Malfoy, đây thưa cô. Vàng hướng dương viền satan vàng luôn nhé.
Phu Nhân Malkins giống như bị xoay như chong chóng giữa ba cô bé. Cậu lặng yên nhìn 2 cô em gái mình tung tăng nhảy nhót , Krys đang xoay vòng vòng đến chóng mặt trong bộ lễ phục mới của cô bé. Cả 2 đứa tít mắt cười nhìn cậu, phải rồi, con gái Malfoy xứng đáng được như thế. Prima cũng đã bắt đầu nhập hội với Krys để thử mấy cái áo mới, có đính ruy băng đỏ vàng to đùng đoàng. Mắt thẩm mĩ của anh em nhà Potter có vấn đề thật.
- Này Draco, cái áo này thế nào ?
Tiếng Harry vang lên làm cậu giật mình khỏi mấy đứa con gái. Draco ngây người nhìn anh. Harry dưới mắt cậu bây giờ đang trong bộ lễ phục cho Yule Ball lịch thiệp. Áo khoác đen, gilê đen, sơ mi trắng và carvat . Thôi được.Có lẽ là không quá tệ.....
TBC ._____________
Thursday, August 23, 2012
[ Fanfic Harry Potter - ALScor HarDra] My Best Choice Is You Chap 1
Author : Krystal Angie M.
Supporter : Amelia Katie M.
Ty-per and beta er : Annabeth Stephine B.
CHAP 1 :
Supporter : Amelia Katie M.
Ty-per and beta er : Annabeth Stephine B.
CHAP 1 :
Albus tiếc nuối cố với theo, vẩy vẩy thêm vài cái nữa với ba nó đang nhìn nó mỉm cười. Rose đã bỏ nó lại trên toa xe một mình. Cô bé đã đi đâu đó để gặp cô bạn mới quen của mình, James có lẽ đã đi mua kẹo, anh nó khoái kẹo mà, Fred chắc lại tí tởn theo James. Nó thả người xuống cái ghế, miên man nghĩ về những gì ba nó nói :
" Albus Severus Potter, con là mang tên hai vị hiệu trưởng của Hogwarts và một trong số họ thuộc Slytherin. Và ông ấy là người đàn ông dũng cảm nhất ba từng biết".
Lỡ nó vào Slytherin? Lỡ cha nó chỉ nói vậy để nó yên lòng? Nó khá thích Nghệ thuật Hắc ám, nó không phủ nhận điều đó, liệu điều đó có khiến nó trở thành 1 Slytherin? Cả gia đình nó, chưa ai là 1 Slytherin cả. Nó có làm cả nhà thất vọng không?
_ Albus? Anh kiếm được một lô lóc Nhái Chocolate nè. Anh chỉ còn thiếu cô Hermione nữa. Bóc cho anh cầu may đi nhóc, anh có cả 1 vấp của ba Harry rồi, không cần thêm nữa đâu.
James thảy vào tay nó một hộp Chocolate Frog, nó từ từ mở lớp vỏ giấy, tấm thẻ nhái ở ngay dưới nó, lấp lánh nhăn cái tên của cô họ nó: Hermione Jane Ganger.
_Ô là lá!!! Fred!!! Xem Albus tìm được rồi này. Ôi Merlin, anh yêu nhóc nhất!!! Cần gì nói nhá, James Sirius Potter sẵn sàng phục vụ!!!
James cúi người 1 cách duyên dáng =)) Fred và anh nó bá cổ nhau, hét húa trong hành lang tàu. Albus cười, khụt khịt mũi, nó xoè ra dưới bàn tay nó là lá bài chocolate đáng lẽ là của anh nó, cậu trai với đôi mắt giống hệt nó, với gương mặt cũng na ná như nó nhưng khắc khổ hơn ba Harry của nó.
Bỏ thẻ bài vào hộp, nó giật bắn mình khi nghe thấy tiếng cuả Rose Weasley.
_ Cậu bị mù à? Dơ hết đồng phục của tôi rồi! Không biết mở lời xin lỗi được hả? Hay cậu câm rồi?
_ Tớ...tớ...
_ Chuyện gì vậy Rosie?
Nó đóng cánh cửa toa tàu lại sau lưng, ngỡ ngàng nhìn cô em họ mình mắng xối xả 1 co bé. Cô bé đáng yêu thật. Nó thầm nghĩ. Sao Rose lại có thể mắng cô bé đáng yêu thế chứ?
_ Albus! Nó đẩy ngã em mà không xin lỗi?
_ Rose, em làm bạn ấy hoảng sợ. Anh xin lỗi dùm, được chưa? Về khoang đi.
Rose tròn mắt nhìn nó cứ như nó mới từ đẩu đâu rơi xuống. Albus quắc mắt nhìn cô bé, Rose lườm lại rồi cũng trở lại vào khoang. Nó đưa mắt quay lại cô bé kia. Tóc cô bé vàng kim mượt mà, giấu sau cái nón chùng màu đen, à không, phải nói là cô bé mặt đồ đen toàn tập. Nó đưa tay định chạm vào cô thì bé con ấy lại giật mình lui lại, làm cái nón áo rơi ra. Albus nghĩ tim nó ngừng đập rồi, hay não nó hết hoạt động rồi. Cô bé tóc vàng, à không , không phải, là 1 cậu bé xinh đẹp tóc vàng bạch kim, giương đôi mắt màu khói nhìn nó. Bên má còn ươn ướt chưa khô nước mắt. Thằng bé ngập ngừng
_ Cho... cho... tớ xin lỗi... bạn gái... cậu nhé.
_ Bạn gái nào? Rose là em họ tớ, kệ con bé đi. Làm quen nhé? Tớ là Albus, Albus Severus Potter.
_ Scorpius, Scorpius Hyperion Malfoy.
Albus đưa tay ra để Scorpius nắm lấy, cậu mỉm cười. Nhóc con ngập ngừng, đôi mắt màu khói ấy vẫn không rời khỏi đôi mắt xanh lá tuyệt đẹp đó, Scorpius mỉm cười, nắm lấy bàn tay Albus đưa ra, siết chặt.
_____________ END CHAP 1 _____________
Tuesday, August 21, 2012
[Fanfic AlScor - Harry Potter ] My Best Choice Is You Preview
Author : Krystal Angelina Malfoy thần thánh =)))
Pairing : AlScor và HarDra
Rating : 12 + ( nghe lời đi, 12 thiệt đó =]]]] )
Chuột bạch thí nghiệm : Amelia Katie Malfoy =))))))))))
" Scorpius Hyperion Malfoy.... "
" Ta yêu một người, nhưng người đó không yêu ta.... "
" Malfoy.... Đã lâu không gặp... "
" Ta yêu ngươi.... Malfoy... Ta yêu ngươi.... "
Pairing : AlScor và HarDra
Rating : 12 + ( nghe lời đi, 12 thiệt đó =]]]] )
Chuột bạch thí nghiệm : Amelia Katie Malfoy =))))))))))
" Tớ là Albus Severus Potter ..... "
" Scorpius Hyperion Malfoy.... "
" Slytherin ! "
" Ta yêu một người, nhưng người đó không yêu ta.... "
" Liệu có sai nếu con yêu một người con trai khác .... "
" Malfoy.... Đã lâu không gặp... "
" Potter.... Ta nhớ ngươi.... "
" Ta yêu ngươi.... Malfoy... Ta yêu ngươi.... "
" Hãy đi cùng anh đến hết cuộc đời dài này nhé...."
" Vâng.... Mãi mãi... "
Friday, August 17, 2012
The Perfect Plan - Chap 3 part 2
CHAP 3 PART 2 : Protectors' Secret
- Winky , anh hai đâu rồi ?
- Cậu chủ không ra khỏi phòng từ sáng thưa cô chủ.
- Uhm. Cảm ơn ngươi Winky.
Emily lắc đầu. Không thể nào có chuyện này được. Draco thích tuyết, anh hai cô có thể vọc tuyết cả ngày mà không sợ cảm lạnh hay chết cóng. Anh luôn yêu thích những ngày nghỉ Đông ở Thái Ấp, nơi tuyết luôn cao và trắng xóa. Tuyết hôm nay đẹp như vậy, không lẽ nào anh cô lại chỉ lì ở trong phòng cho ấm sao ?
Tuyết hôm nay đẹp thực. Emily thầm nghĩ. Tuyết rơi nhẹ thôi, nhỏ xíu xiu, trắng đến tinh khiết. Như hàng vạn những bông bồ công anh rơi xuống từ đâu đâu ngoài cửa sổ. Một bông tuyết vô tình bám lên má cô bé và nhanh chóng tan ra, lạnh cóng. Emily rùng mình, cô bỗng có cảm giác bất an....
- Anh hai à ? Anh haim em Emily đây. Em vào nhé ?
Emily đẩy cửa vào phòng. Cô bé nheo nheo mắt định vị. Căn phòng dường như đã bị bóng tối nuốt chửng. Những bức tường gỗ bách, những tấm rèm nhung màu xanh lá dày đã che phủ hoàn toàn thứ ánh sáng tự nhiên yếu ớt. Không một tia nắng mặt trời, không một ánh nến. Không khí quanh cô bé đông đặc lại.
- CHỊ KRYS !
- Emily ! Nhỏ tiếng lại, anh hai chỉ vừa mới chợp mắt đây thôi.
- Chị !!
- Im lặng đi nào Emily. Ngồi xuống đây.
Krys đập đập tay lên phần nệm cạnh chổ mình ngồi. Cô bé im lặng đến bên chị mình, lẳng lặng ngồi xuống. Krys buông một tiếng thở dài. Cô bé vân vê vạt áo bằng sa tanh màu đen của mình, nói như mơ hồ.
-Đôi khi, chị chẳng muốn là một Malfoy ....
- Tại sao ?
- Chị sợ. Sợ thực sự. Chúng ta quá may mắn Em à. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu chúng ta là con cả ? Nếu chúng ta thừa hưởng quyền thừa kế ? Nếu như Draco không có mặt trên đời ? Chị sợ thực sự Emily à.
- Bình tĩnh đi nào. Chúng ta vẫn có anh hai, Draco vẫn đang sống sờ sờ ra đấy, chỉ đang ngủ thôi. Được chứ ? Bây giờ, kiềm nén Occlumency của chị lại và kể em nghe xem nào . Chuyện gì xảy ra với anh hai ?
- Được rồi.
Krys hít một hơi sâu, quet quẹt vội vàng nước mắt trực trào ra trên mặt mình. Cảm giác bất an của cô bé lại trỗi dậy, cô và Krys có thể cảm nhận được cảm xúc của nhau , cô biết chị gái song sinh của mình đang lo sợ, đang rối bời. Nó xót xa nhìn anh hai nó dường như chìm hặn vào dướ tấm chăn màu đen tuyền. Anh nó gầy quá. Anh em nó biết, ngay từ khi chúng kịp nhận thức, chúng đã được dạy dỗ rằng, chúng là con của gia tộc Malfoy, và đã là một Malfoy, thì mọi thứ phải hoàn hảo. Nó biết, anh hai nó được dạy dỗ để trở thành một người thừa kế hoàn hảo, một Malfoy đứng đầu dòng Nam, một người có thể bảo vệ được dan dự gia tộc và bảo vệ được hai đứa em gái của chính mình. Đôi khi, việc bảo vệ các đứa em là việc gây nhiều rắc rối cho những người thừa kế. Nó biết, nó và Krys là một Malfoy đứng đầu dòng Nữ. Chúng được dạy dỗ,để bảo vệ người thừa kế và bảo vệ dòng tộc. Chúng không cần phải màng đến anh trai chúng, cả gia tộc đã tìm mọi cách rèn dũa cả 2 để quên đi đâu là anh trai, đâu là người thừa kế. Đó là tại sao, đôi khi, nó chợt nhận ra nó không hiểu Draco lẫn Krys, vì anh nó quá lạnh lùng và chị nó, có lẽ chỉ vì nó biết quá rõ.
- Draco đã khóc, Emily à, anh hai thực sự bật khóc. Chị không biết làm gì nữa. Người thừ kế không được yếu mềm. Người thừa kế không được khóc . Chị thực sự không biết phải làm gì nữa.
- Và chị đã làm gì ? Krys, chị đã làm gì ?????
Emily gần như hét thằng vào mặt khuôn mặt sợ sệt của chị gái nó. Mắt Krys ươn ướt. Nó thả bịch người xuống giường. Nó biết câu trả lời rồi. Nó nguyền rủa chính bản thân mình vì việc này. Đáng lẽ nó phải để ý những chuyện như thế này hơn. Đáng lẽ nó phải luôn ở bên anh hai nó. Kế hoach của chúng cho kỳ nghỉ Đông này đâu phải như vậy. Krys đã thút thít khóc , nó biết chị nó biết mình có lỗi. Nó thở dài :
- Chúng ta được dạy phải làm vậy mà. Một chút Occlumency không tệ. Krys à, đừng khóc nữa. Em biết chị ghét phải sử dụng nó , em biết chị không muốn đi ngược lại lời răn dạy của gia tộc. Em sẽ giữ kín cho chị chuyện này. Hứa với em, lần sau sẽ cẩn thận hơn, được chứ ?
- Uhm.
- Bây giờ nín đi. Em sẽ nói Pinky làm một cái tiramisu coffee.
____________________________TBC _______________
- Winky , anh hai đâu rồi ?
- Cậu chủ không ra khỏi phòng từ sáng thưa cô chủ.
- Uhm. Cảm ơn ngươi Winky.
Emily lắc đầu. Không thể nào có chuyện này được. Draco thích tuyết, anh hai cô có thể vọc tuyết cả ngày mà không sợ cảm lạnh hay chết cóng. Anh luôn yêu thích những ngày nghỉ Đông ở Thái Ấp, nơi tuyết luôn cao và trắng xóa. Tuyết hôm nay đẹp như vậy, không lẽ nào anh cô lại chỉ lì ở trong phòng cho ấm sao ?
Tuyết hôm nay đẹp thực. Emily thầm nghĩ. Tuyết rơi nhẹ thôi, nhỏ xíu xiu, trắng đến tinh khiết. Như hàng vạn những bông bồ công anh rơi xuống từ đâu đâu ngoài cửa sổ. Một bông tuyết vô tình bám lên má cô bé và nhanh chóng tan ra, lạnh cóng. Emily rùng mình, cô bỗng có cảm giác bất an....
- Anh hai à ? Anh haim em Emily đây. Em vào nhé ?
Emily đẩy cửa vào phòng. Cô bé nheo nheo mắt định vị. Căn phòng dường như đã bị bóng tối nuốt chửng. Những bức tường gỗ bách, những tấm rèm nhung màu xanh lá dày đã che phủ hoàn toàn thứ ánh sáng tự nhiên yếu ớt. Không một tia nắng mặt trời, không một ánh nến. Không khí quanh cô bé đông đặc lại.
- CHỊ KRYS !
- Emily ! Nhỏ tiếng lại, anh hai chỉ vừa mới chợp mắt đây thôi.
- Chị !!
- Im lặng đi nào Emily. Ngồi xuống đây.
Krys đập đập tay lên phần nệm cạnh chổ mình ngồi. Cô bé im lặng đến bên chị mình, lẳng lặng ngồi xuống. Krys buông một tiếng thở dài. Cô bé vân vê vạt áo bằng sa tanh màu đen của mình, nói như mơ hồ.
-Đôi khi, chị chẳng muốn là một Malfoy ....
- Tại sao ?
- Chị sợ. Sợ thực sự. Chúng ta quá may mắn Em à. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu chúng ta là con cả ? Nếu chúng ta thừa hưởng quyền thừa kế ? Nếu như Draco không có mặt trên đời ? Chị sợ thực sự Emily à.
- Bình tĩnh đi nào. Chúng ta vẫn có anh hai, Draco vẫn đang sống sờ sờ ra đấy, chỉ đang ngủ thôi. Được chứ ? Bây giờ, kiềm nén Occlumency của chị lại và kể em nghe xem nào . Chuyện gì xảy ra với anh hai ?
- Được rồi.
Krys hít một hơi sâu, quet quẹt vội vàng nước mắt trực trào ra trên mặt mình. Cảm giác bất an của cô bé lại trỗi dậy, cô và Krys có thể cảm nhận được cảm xúc của nhau , cô biết chị gái song sinh của mình đang lo sợ, đang rối bời. Nó xót xa nhìn anh hai nó dường như chìm hặn vào dướ tấm chăn màu đen tuyền. Anh nó gầy quá. Anh em nó biết, ngay từ khi chúng kịp nhận thức, chúng đã được dạy dỗ rằng, chúng là con của gia tộc Malfoy, và đã là một Malfoy, thì mọi thứ phải hoàn hảo. Nó biết, anh hai nó được dạy dỗ để trở thành một người thừa kế hoàn hảo, một Malfoy đứng đầu dòng Nam, một người có thể bảo vệ được dan dự gia tộc và bảo vệ được hai đứa em gái của chính mình. Đôi khi, việc bảo vệ các đứa em là việc gây nhiều rắc rối cho những người thừa kế. Nó biết, nó và Krys là một Malfoy đứng đầu dòng Nữ. Chúng được dạy dỗ,để bảo vệ người thừa kế và bảo vệ dòng tộc. Chúng không cần phải màng đến anh trai chúng, cả gia tộc đã tìm mọi cách rèn dũa cả 2 để quên đi đâu là anh trai, đâu là người thừa kế. Đó là tại sao, đôi khi, nó chợt nhận ra nó không hiểu Draco lẫn Krys, vì anh nó quá lạnh lùng và chị nó, có lẽ chỉ vì nó biết quá rõ.
- Draco đã khóc, Emily à, anh hai thực sự bật khóc. Chị không biết làm gì nữa. Người thừ kế không được yếu mềm. Người thừa kế không được khóc . Chị thực sự không biết phải làm gì nữa.
- Và chị đã làm gì ? Krys, chị đã làm gì ?????
Emily gần như hét thằng vào mặt khuôn mặt sợ sệt của chị gái nó. Mắt Krys ươn ướt. Nó thả bịch người xuống giường. Nó biết câu trả lời rồi. Nó nguyền rủa chính bản thân mình vì việc này. Đáng lẽ nó phải để ý những chuyện như thế này hơn. Đáng lẽ nó phải luôn ở bên anh hai nó. Kế hoach của chúng cho kỳ nghỉ Đông này đâu phải như vậy. Krys đã thút thít khóc , nó biết chị nó biết mình có lỗi. Nó thở dài :
- Chúng ta được dạy phải làm vậy mà. Một chút Occlumency không tệ. Krys à, đừng khóc nữa. Em biết chị ghét phải sử dụng nó , em biết chị không muốn đi ngược lại lời răn dạy của gia tộc. Em sẽ giữ kín cho chị chuyện này. Hứa với em, lần sau sẽ cẩn thận hơn, được chứ ?
- Uhm.
- Bây giờ nín đi. Em sẽ nói Pinky làm một cái tiramisu coffee.
____________________________TBC _______________
Thursday, August 16, 2012
The Perfect Plan - Chap 3 part 1
CHAP 3 : Memories
- Aigooo ~ Thơm quá xá. Pinky , ai làm bếp hôm nay thế ?
- Doran , Durin, Yachan với Pinky làm đó. Dobby , mấy giờ rồi ? Gọi cô cậu chủ dậy đi chứ. Trời hơi tuyết thế này, đẹp thật ấy.
- Dobby. Phòng ta lạnh như hầm chứa củi !!!
- Cậu chủ !!! Dobby xin lỗi cậu. Dobby làm ấm phòng ngay đây ạ.
Draco vò vò tóc. Cậu ngủ dậy và phòng cậu lạnh toát, cái áo sơ mi mỏng manh này đúng không thể giữ ấm được mà. Chui xuống lớp chăn đến mức nào cũng không thể ngủ thêm nổi. Ai da , thực là bực mình quá đi mà. Cậu đi vào phòng khách, nơi có lẽ là ấm nhất trong nhà lúc này.
Lò sưởi ấm quá a.... Ánh sáng bập bùng ấm áp từ lò sưởi lớn bằng đồng nom đến vui mắt. Hoi ấm tỏa ra làm ấm dần các đầu ngón tay cậu, có lẽ phải mặc đồ mùa đông trong nhà luôn mất. Cậu bỗng nhớ đến trò mà ngày xưa, cậu và Emily đã bày để chọc Krys, con bé mà cậu chắc mẩm sẽ vào Ravenclaw cho dù nó có là Malfoy đi chăng nữa thì cuối cùng, nó vẫn là một Slytherin thuần chuẩn đến mức khó tin đấy. Krys sợ lửa. sợ cực kỳ. Nó cũng hay giật mình, cậu và Emily đã nhờ Dobby, hay Pinky hay ai đó trong nhà hóa ra một ngọn lửa bé bé màu xanh lam, thoạt nhìn thật đẹp nhưng cũng thật nóng. Bỏ nó vào trong cái lụ thủy tinh Emily tìm được trong phòng và đậy nắp lại. Cậu còn nhớ tiếng hét long trời lở đất của Krys và tiếng gào khóc của Emily. Con bé đã nằm vật xuông và khóc thét lên khi cậu vừa chạm cái lọ vào người Krys. Krys hét toáng lên và Emily khóc thét. Sau lần đó, cậu thề ánh nhìn của ba Lucius với 2 đứa con gái đã đổi khác. Chúng có khả năng liên kết, có lẽ vì cả 2 đều có Occlumency bẩm sinh. Chúng có khả năng giết chết cậu, phải, mẹ Nacrissa đã bàng hoáng khi phát hiện ra cậu đã thừa hưởng thứ gen di truyền của dòng họ bà là một Legilimen và 2 đứa sinh đôi lại là Occlumen. Cậu có khả năng chống cự nó, còn 2 đứa bé sinh đôi thì không. Năng lực của chúng chỉ được kiềm hãm bằng bùa chú của ba , nếu khi mọi thứ đã ngoài tầm kiểm soát , thứ duy nhất giúp chúng không hại chết người chúng đang Occlumency là lý trí mà thôi. Đó là những gì cha mẹ và dòng họ biết, nhưng 3 đứa đã tiến xa hơn những gì cha mẹ chúng nghĩ ở tuổi này có thể làm được. Nhưng đó là một câu truyện ở một thời điểm khac, điều quan trọng là cậu đang cảm thấy cực kỳ buồn ngủ.
Mùi thơm của cacao ngọt lịm tỏa ra trong không khí,kích thích tính hảo ngọt bị vùi lấp trong cậu. Nhưng tại sao lại là cacao cơ chứ ? Krys, cậu chắc chắn là con bé lại lọ mọ xuống và pha cacao bằng tay như Muggle. Nó bảo nếu không tự pha mà dùng đũa sẽ chảng thấy vị ngọt trong ly cacao của mình nữa. Nhưng cậu không thích ngọt cho lắm cơ mà, nó nói thế để làm gì cơ chứ ? Nhưng mà, suy cho cùng thì bây giờ giá mà có vài viên kẹo dẻo bọc đường của tiệm Công tước Mật....
- Malfoy, cacao chứ ?
Ôi.Không.Thể.Nào.Phải, cậu thà đâm đầu vào lò sưởi nóng rẫy kia dể khỏi phải nhìn kẻ vừa xướng họ cậu lên kia. Hắn ta. Phải. Cậu bé Vàng nhà Gryffindor. Phải. Kẻ đã đang tâm hất cậu bay ra khỏi chổi từ độ cao hơn 100 thước để dành lấy trái Snitch. Hắn đó chứ ai vào đây . Đang ở ngay sau gáy cậu, tay giữ một ly cối to thứ chất lỏng màu nâu nóng hổi ngọt lịm màu nâu đậm, thứ mà cậu dám chắc sẽ hâm nóng ruột gan cậu lên theo từng dòng chảy của thứ dung dịch ngọt ngào đó.
- Này, Malfoy. Tôi hỏi cậu đấy ! Cacao chứ ?
- Không có hứng thú. Tôi đi ngủ.
- Draco.
Harry nắm chặt lấy cánh tay chực bỏ đi của cậu. Anh lặng yên, cho thời gian trôi đi hờ hững, nhìn thật lâu vào mái tóc mà vàng kim sáng, vành tai vả cả bên má đỏ lựng lên. Draco, cho dù cậu đã trưởng thành rất nhiều rồi, một chàng trai 17 tuổi, đẹp trai và trầm tính đôi khi đến mức lạnh lùng, một Malfoy dòng Nam hoàn hảo, một kẻ luôn cười khẩy khi nhìn cái vạc Độc dược của anh nổ tung hay phát ra những thứ tiếng kỳ lạ, hay nhăn nhó chửi rủa khi anh tươi cười nắm chặt trái Snitch trong tay và vây quanh là cả một biển Đỏ và Vàng. Cho dù sao đi nữa, anh vẫn tìm thấy, ở cậu con trai kia, cái gì đó của cậu bé đã chìa tay ra với anh ngày đầu tiên ở Hogwarts. Cậu bé với gương mặt tròn, hai má phúng phính dễ thương đỏ hồng lên vì lạnh, mái tóc vàng kim bóng mượt chải hất hết ra sau và đôi mắt xanh biếc, thăm thẳm một màu xanh da trời lấp lánh , chứ không như ông Lucius hay các Malfoy khác với đôi mắt lạnh như thép màu khói đặc trưng. Và đôi mắt long lanh như biết nói ấy đã nhìn anh, với bàn tay nhỏ nhắn đưa ra với anh, như chờ đợi bàn tay anh khẽ bao quanh năm ngón tay ấy, siết chặt.
- Potter... Cậu có thể để tôi đi không....
- Ah ! Draco.. Tôi ...
Tiếng Draco trở nên nhỏ xíu, khàn khàn như bị kìm nén. Đôi vai gầy khẽ run lên dưới lớp áo mỏng . Cậu vụt chạy khỏi bàn tay buông thõng của anh như một cơn gió, lạnh lẽo....
_____________ END PART 1 ______________
- Aigooo ~ Thơm quá xá. Pinky , ai làm bếp hôm nay thế ?
- Doran , Durin, Yachan với Pinky làm đó. Dobby , mấy giờ rồi ? Gọi cô cậu chủ dậy đi chứ. Trời hơi tuyết thế này, đẹp thật ấy.
- Dobby. Phòng ta lạnh như hầm chứa củi !!!
- Cậu chủ !!! Dobby xin lỗi cậu. Dobby làm ấm phòng ngay đây ạ.
Draco vò vò tóc. Cậu ngủ dậy và phòng cậu lạnh toát, cái áo sơ mi mỏng manh này đúng không thể giữ ấm được mà. Chui xuống lớp chăn đến mức nào cũng không thể ngủ thêm nổi. Ai da , thực là bực mình quá đi mà. Cậu đi vào phòng khách, nơi có lẽ là ấm nhất trong nhà lúc này.
Lò sưởi ấm quá a.... Ánh sáng bập bùng ấm áp từ lò sưởi lớn bằng đồng nom đến vui mắt. Hoi ấm tỏa ra làm ấm dần các đầu ngón tay cậu, có lẽ phải mặc đồ mùa đông trong nhà luôn mất. Cậu bỗng nhớ đến trò mà ngày xưa, cậu và Emily đã bày để chọc Krys, con bé mà cậu chắc mẩm sẽ vào Ravenclaw cho dù nó có là Malfoy đi chăng nữa thì cuối cùng, nó vẫn là một Slytherin thuần chuẩn đến mức khó tin đấy. Krys sợ lửa. sợ cực kỳ. Nó cũng hay giật mình, cậu và Emily đã nhờ Dobby, hay Pinky hay ai đó trong nhà hóa ra một ngọn lửa bé bé màu xanh lam, thoạt nhìn thật đẹp nhưng cũng thật nóng. Bỏ nó vào trong cái lụ thủy tinh Emily tìm được trong phòng và đậy nắp lại. Cậu còn nhớ tiếng hét long trời lở đất của Krys và tiếng gào khóc của Emily. Con bé đã nằm vật xuông và khóc thét lên khi cậu vừa chạm cái lọ vào người Krys. Krys hét toáng lên và Emily khóc thét. Sau lần đó, cậu thề ánh nhìn của ba Lucius với 2 đứa con gái đã đổi khác. Chúng có khả năng liên kết, có lẽ vì cả 2 đều có Occlumency bẩm sinh. Chúng có khả năng giết chết cậu, phải, mẹ Nacrissa đã bàng hoáng khi phát hiện ra cậu đã thừa hưởng thứ gen di truyền của dòng họ bà là một Legilimen và 2 đứa sinh đôi lại là Occlumen. Cậu có khả năng chống cự nó, còn 2 đứa bé sinh đôi thì không. Năng lực của chúng chỉ được kiềm hãm bằng bùa chú của ba , nếu khi mọi thứ đã ngoài tầm kiểm soát , thứ duy nhất giúp chúng không hại chết người chúng đang Occlumency là lý trí mà thôi. Đó là những gì cha mẹ và dòng họ biết, nhưng 3 đứa đã tiến xa hơn những gì cha mẹ chúng nghĩ ở tuổi này có thể làm được. Nhưng đó là một câu truyện ở một thời điểm khac, điều quan trọng là cậu đang cảm thấy cực kỳ buồn ngủ.
Mùi thơm của cacao ngọt lịm tỏa ra trong không khí,kích thích tính hảo ngọt bị vùi lấp trong cậu. Nhưng tại sao lại là cacao cơ chứ ? Krys, cậu chắc chắn là con bé lại lọ mọ xuống và pha cacao bằng tay như Muggle. Nó bảo nếu không tự pha mà dùng đũa sẽ chảng thấy vị ngọt trong ly cacao của mình nữa. Nhưng cậu không thích ngọt cho lắm cơ mà, nó nói thế để làm gì cơ chứ ? Nhưng mà, suy cho cùng thì bây giờ giá mà có vài viên kẹo dẻo bọc đường của tiệm Công tước Mật....
- Malfoy, cacao chứ ?
Ôi.Không.Thể.Nào.Phải, cậu thà đâm đầu vào lò sưởi nóng rẫy kia dể khỏi phải nhìn kẻ vừa xướng họ cậu lên kia. Hắn ta. Phải. Cậu bé Vàng nhà Gryffindor. Phải. Kẻ đã đang tâm hất cậu bay ra khỏi chổi từ độ cao hơn 100 thước để dành lấy trái Snitch. Hắn đó chứ ai vào đây . Đang ở ngay sau gáy cậu, tay giữ một ly cối to thứ chất lỏng màu nâu nóng hổi ngọt lịm màu nâu đậm, thứ mà cậu dám chắc sẽ hâm nóng ruột gan cậu lên theo từng dòng chảy của thứ dung dịch ngọt ngào đó.
- Này, Malfoy. Tôi hỏi cậu đấy ! Cacao chứ ?
- Không có hứng thú. Tôi đi ngủ.
- Draco.
Harry nắm chặt lấy cánh tay chực bỏ đi của cậu. Anh lặng yên, cho thời gian trôi đi hờ hững, nhìn thật lâu vào mái tóc mà vàng kim sáng, vành tai vả cả bên má đỏ lựng lên. Draco, cho dù cậu đã trưởng thành rất nhiều rồi, một chàng trai 17 tuổi, đẹp trai và trầm tính đôi khi đến mức lạnh lùng, một Malfoy dòng Nam hoàn hảo, một kẻ luôn cười khẩy khi nhìn cái vạc Độc dược của anh nổ tung hay phát ra những thứ tiếng kỳ lạ, hay nhăn nhó chửi rủa khi anh tươi cười nắm chặt trái Snitch trong tay và vây quanh là cả một biển Đỏ và Vàng. Cho dù sao đi nữa, anh vẫn tìm thấy, ở cậu con trai kia, cái gì đó của cậu bé đã chìa tay ra với anh ngày đầu tiên ở Hogwarts. Cậu bé với gương mặt tròn, hai má phúng phính dễ thương đỏ hồng lên vì lạnh, mái tóc vàng kim bóng mượt chải hất hết ra sau và đôi mắt xanh biếc, thăm thẳm một màu xanh da trời lấp lánh , chứ không như ông Lucius hay các Malfoy khác với đôi mắt lạnh như thép màu khói đặc trưng. Và đôi mắt long lanh như biết nói ấy đã nhìn anh, với bàn tay nhỏ nhắn đưa ra với anh, như chờ đợi bàn tay anh khẽ bao quanh năm ngón tay ấy, siết chặt.
Tớ là Malfoy, Draco Malfoy ....Cậu không nên kết bạn với những kẻ như thế, Potter ạ.
Tớ có thể giúp cậu.
- Potter... Cậu có thể để tôi đi không....
- Ah ! Draco.. Tôi ...
Tiếng Draco trở nên nhỏ xíu, khàn khàn như bị kìm nén. Đôi vai gầy khẽ run lên dưới lớp áo mỏng . Cậu vụt chạy khỏi bàn tay buông thõng của anh như một cơn gió, lạnh lẽo....
_____________ END PART 1 ______________
Subscribe to:
Posts (Atom)